Mẹ ơi!
Con chạy về với Mẹ, chiều nay
Mang trong tim nỗi đau dày. Rất đậm.
Buốt thâm tâm, vết nghẹn ngào gặm nhấm
Và con thấm. Dạ, rất thấm, Mẹ ơi!
Con nào hiểu chỉ có ở trên đời
Là tình Mẹ suốt đời trào nhựa
Mẹ yêu con không hề chọn lựa
Không toan tính, so sánh, thiếu - thừa
Mẹ yêu con tháng nắng ngày mưa
Như bóng mát của rặng dừa năm tháng
Mẹ yêu con không vì con thành đạt
Dẫu khó nghèo hay lắm bạc nhiều vàng
Con xấu - đẹp tình Mẹ vẫn mênh mang
Con hay - dở Mẹ vẫn yêu quá dỗiNhưng Mẹ hỡi
Ngày ngày, tối tối
Con tìm lời ca ngợi bóng hình kia
Con làm thơ
Đưa đón họ đi về
Để nhận lại.. ê chề,
Cay đắng quá !!!
Mang trong tim nỗi đau dày. Rất đậm.
Buốt thâm tâm, vết nghẹn ngào gặm nhấm
Và con thấm. Dạ, rất thấm, Mẹ ơi!
Con lang thang tìm kiếm ở nẻo đời Một tình yêu làm nơi trú ngụ Con lặn ngụp những cuộc tình vần vũ Chỉ vớt được: phụ bạc, tính toan |
Còn mê mải ở cuộc truy hoan Dâng tình yêu hoàn toàn cho kẻ khác Con say sưa, la đà, ca, hát Chớ bao giờ nói yêu Mẹ, Mẹ ơi ! |
Con nào hiểu chỉ có ở trên đời
Là tình Mẹ suốt đời trào nhựa
Mẹ yêu con không hề chọn lựa
Không toan tính, so sánh, thiếu - thừa
Mẹ yêu con tháng nắng ngày mưa
Như bóng mát của rặng dừa năm tháng
Mẹ yêu con không vì con thành đạt
Dẫu khó nghèo hay lắm bạc nhiều vàng
Con xấu - đẹp tình Mẹ vẫn mênh mang
Con hay - dở Mẹ vẫn yêu quá dỗiNhưng Mẹ hỡi
Ngày ngày, tối tối
Con tìm lời ca ngợi bóng hình kia
Con làm thơ
Đưa đón họ đi về
Để nhận lại.. ê chề,
Cay đắng quá !!!
Có bao giờ con viết riêng cho Mẹ, Mẹ ạ ...
Một bài thơ, lời nhạc, ..
Một nhành hoa.
Có bao giờ con thấu gọi tình Cha
Cảm ơn Mẹ úa già theo sương gió?
Con ra đi cho gian nhà bỏ ngỏ
Mải lăng xăng, hớn hở, tung hoành
Đâu nhớ về nơi ấy - mái nhà tranh
Mẹ vẫn đợi
... Mong manh ...
... Cơn thao thức…
Một nhành hoa.
Có bao giờ con thấu gọi tình Cha
Cảm ơn Mẹ úa già theo sương gió?
Con ra đi cho gian nhà bỏ ngỏ
Mải lăng xăng, hớn hở, tung hoành
Đâu nhớ về nơi ấy - mái nhà tranh
Mẹ vẫn đợi
... Mong manh ...
... Cơn thao thức…
Nay muốn viết cho Mẹ một bài thơ rất mực
Nhưng
Ngòi bút con bất lực mất rồi
Bèn gục đầu gọi mãi:
"Mẹ ơi!"
Chợt bàng hoàng
Không lời đáp lại
Từ nay...
Và nghĩa là mãi mãi
Đến bao giờ được gọi lại:
Mẹ ơi !
Mẹ, Mẹ ơi !
Nhưng
Ngòi bút con bất lực mất rồi
Bèn gục đầu gọi mãi:
"Mẹ ơi!"
Chợt bàng hoàng
Không lời đáp lại
Từ nay...
Và nghĩa là mãi mãi
Đến bao giờ được gọi lại:
Mẹ ơi !
Mẹ, Mẹ ơi !
(Cóp Nhặt)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét